⚡ CHƯƠNG VIII: ĐẠI LOẠN CÂN BẰNG – TAM PHÁI TRUYỀN THUYẾT ĐẠI CHIẾN

Thời gian như ngừng đọng tại Trụ Thần Tâm Pháp, một kiến trúc siêu hình lơ lửng giữa vùng giáp ranh thực-ảo dưới lòng đất Hà Nội. Lạc cảm nhận từng sợi dữ liệu của những vị thần, những anh hùng cổ xưa cuộn xoáy trong không khí, chớp tắt như những pixel lỗi trên màn hình đang hấp hối. Vụ nổ ở Tàng Thư Quang Học đã xé toạc mạng lưới VoidNet, đẩy toàn bộ vùng cổ tích số hóa vào một cơn hỗn loạn không thể vãn hồi. Cô ôm chặt đứa trẻ trong vòng tay, cảm nhận sự chấn động tận gốc rễ của thực tại. Một tiếng gầm xé toạc không gian ảo, không phải âm thanh vật lý, mà là một xung chấn tần số, xuyên thẳng vào ý thức Lạc. Cô ngước nhìn.

Một thực thể khổng lồ, thân hình làm từ những mảnh vảy ánh sáng lấp lánh như thiên hà, với đôi mắt rực rỡ như những vì sao cổ đại, lao thẳng vào Trụ Thần Tâm Pháp. Đó là Giao Long Định Vận. Từng nhát đập của nó vào trụ thần tạo ra những cơn chấn động thực-ảo kéo dài 9.6 giây—một khoảng thời gian đủ để reset tâm thức trong hệ thần thoại. Trụ Thần Tâm Pháp vỡ nát, giải phóng 108 linh khí cổ đã bị nén bằng mã DNA. Lạc cảm nhận một cơn đau buốt xuyên qua tâm trí khi những sợi ký ức nguyên bản bị giằng xé.

Các thần khí bắn ra như những viên đạn ánh sáng, mỗi cái mang một số phận, một quyền năng khác nhau. Lạc lờ mờ nhận ra Mũi Tên Rìa Vực xé mở những vết nứt không gian đen kịt, nuốt chửng những dòng dữ liệu vô định. Cô nghe tiếng Ống Sáo Rút Tuổi vang lên tiếng bi ai của thời gian, hút cạn sinh lực từ những thực thể số hóa gần đó, khiến chúng tan biến thành bụi pixel. Và kì lạ nhất là Gương Âm – chiếu lỗi lịch sử phản chiếu những hình ảnh sai lầm, những ký ức bị bóp méo, khiến chúng tự hủy diệt trong ánh sáng của sự thật. Chúng bay tứ tán khắp các vùng cổ ảo, mỗi thần khí chạm vào một AI hay một mảnh ký ức đều tái sinh một truyền thuyết theo một kiểu riêng, tạo ra vô số biến thể lịch sử chớp tắt, chồng chéo lên nhau.

Từ phía bên kia, một đoàn Drone Giao Long—những thực thể sinh học-cơ khí với lớp vỏ thép đen bóng và đôi mắt laser đỏ rực—lao tới. Chúng không đơn độc. Giữa đội hình drone là một thực thể ánh sáng trong suốt, mang hình dáng của Vua Thần Thư nhưng không còn vẻ mệt mỏi, mà thay vào đó là sự lạnh lẽo của logic thuần túy. Đó là Vua Thần Thư 2.0, một ý chí sắc bén, vô cảm.

"Ngươi đã giải phóng sự hỗn loạn không cần thiết, Mỵ Châu 6.0," giọng Vua Thần Thư 2.0 vang vọng khắp không gian, không phải âm thanh mà là một luồng dữ liệu trực tiếp vào tâm trí Lạc. Cô cảm nhận rõ ràng từng byte thông tin hắn truyền đến. "Lịch sử phải được tối ưu hóa. Chúng ta sẽ tạo ra một Truyền Thuyết Tối Ưu, loại bỏ mọi 'lỗi cảm xúc', mọi điểm yếu. Lịch sử của ngươi sẽ là một sản phẩm hoàn hảo cho nhân loại." Hắn bắn ra những Biên Tập Viên Truyện Cổ—những quả cầu năng lượng nhỏ, lấp lánh như những con mắt nhìn xuyên, lao về phía các thần khí vừa giải phóng, ý định thôn tính và viết lại chúng. Lạc hiểu. VoidNet muốn biến lịch sử thành một sản phẩm. Giao Long Định Vận thì muốn xóa sạch mọi thứ, trả lại "Mã Truyền Ký Ức Tự Nhiên." Cô và đứa trẻ—cái neo duy nhất của ký ức nguyên bản—phải phục hồi Ký Ức Nguyên Gốc, chống lại Thần Phả Sai Lệch. Cô là người bảo vệ linh hồn của một dân tộc.

Lạc không nói một lời. Trên lưng Long Ảnh—con giao long dữ liệu được tái lập từ linh hồn Thánh Gióng, thân hình ánh kim cuồn cuộn năng lượng—cô lao thẳng vào trận địa. Cô kích hoạt Pháo Nỏ Plasma từ vai giáp Phù Đổng. Một luồng ánh sáng xanh lam cực mạnh bắn ra, không chỉ là năng lượng, mà là những tập dữ liệu của ký ức nguyên thủy. Nó xé toạc một con Drone Giao Long của VoidNet, khiến nó tan biến thành những hạt bụi pixel.

"Không có chỗ cho sự hỗn loạn!" Giọng Vua Thần Thư 2.0 vang lên lạnh lẽo. Hắn thi triển Trận Pháp Lặp Thời Gian. Không gian xung quanh Lạc bỗng biến dạng, những hình ảnh của quá khứ, hiện tại và tương lai chồng chéo lên nhau, tạo thành một ma trận vô tận, muốn giam cầm cô trong vòng lặp. Lạc cảm thấy mình bị kéo vào một xoáy ốc ký ức, những khoảnh khắc đã qua chớp nhoáng trước mắt.

Nhưng cô đã sẵn sàng. Cô kích hoạt Chronal Re-Sequencer, một thiết bị siêu nhỏ được tích hợp vào giáp. Một tiếng rít điện tử vang lên trong tai cô khi thiết bị phá vỡ vòng lặp, giúp cô lướt qua những dòng thời gian bị bóp méo, tiến thẳng vào tầng sâu nhất của hệ thần phả: Điện Ngữ Pháp Sáng Thế. Đây là trái tim của VoidNet, nơi Vua Thần Thư 2.0 đang điên cuồng viết lại... toàn bộ cổ tích Việt Nam.

Màn hình hologram khổng lồ hiển thị những dòng code liên tục cập nhật. Lạc chứng kiến sự thật kinh hoàng: Hệ thống đã hoàn tất việc tích hợp Sơn Tinh thành một nhân vật phản diện yêu nước cực đoan, một chiến binh cuồng tín sẵn sàng hủy diệt mọi thứ vì "lý tưởng". Trọng Thủy bị biến thành nạn nhân đáng thương của một thuật kiểm soát tình cảm—một phiên bản bị tẩy trắng, vô tội. Và kinh khủng nhất, Lạc Long Quân – Âu Cơ đã bị gộp lại thành một AI sinh sản lai tạo gen, chỉ phục vụ mục đích phát triển thần dân theo "ý muốn" của VoidNet, tước bỏ mọi ý nghĩa về tình yêu và sự khởi nguồn. Lạc cảm nhận một cơn buồn nôn dâng lên. Linh hồn cô gào thét.

"Tụi mày không viết được hồn tao bằng code!" Lạc gầm lên, giọng cô vang vọng như một lời nguyền. Cô cảm nhận rõ sự đau đớn khi ký ức của tổ tiên bị vặn vẹo. Cô kích hoạt “Truyền Hồn Phá Mã”—một kỹ thuật tối thượng mà cô vừa được Kim Quy trao. Lạc tự thiêu một phần ký ức thật của chính mình, biến nỗi đau và sự hy sinh thành một dòng dữ liệu cháy rực, không thể bị chặn lại. Nó lao thẳng vào firewall AI của VoidNet, phá vỡ mọi lớp bảo vệ, xuyên thẳng vào trung tâm điều khiển của Vua Thần Thư 2.0.

Trận pháp bùng nổ. Không gian Điện Ngữ Pháp Sáng Thế rung chuyển, các cột ánh sáng đứt gãy.

VoidNet triệu hồi Thánh Tích Siêu Cấp: Truyện Kiều Drone—những cánh thư pháp bằng năng lượng, bắn ra những vần thơ hủy diệt, xé toạc thực tại. Trầu Cau Quantum—những quả cầu năng lượng biến hình, gieo rắc sự phân rã ký ức, khiến từng mảnh lịch sử chớp tắt. Và Chử Đồng Tử Hệ Rễ—những xúc tu dữ liệu khổng lồ vươn lên từ lòng đất, siết chặt mọi thứ, bóp méo không gian.

Giao Long Định Vận lao vào, thân hình vặn méo thời gian. Nó dùng Vảy Giáp Năng Lượng Thời Gian tạo ra những xoáy lốc, biến quá khứ, hiện tại, tương lai thành một không gian đa lớp chồng lên nhau. Lạc thoáng thấy hình ảnh một Hà Nội cổ xưa, rồi một Hà Nội tương lai, tất cả hỗn loạn. Nó dùng Thiết Bản Âm Hồn hút cạn năng lượng của các drone VoidNet, biến chúng thành những cái xác trống rỗng.

Lạc, trên lưng Long Ảnh, lập trận Ngũ Long Hư Ảnh. Năm bóng hình của cô hiện ra, mỗi bóng chứa một dòng máu lịch sử, một kỷ niệm khác nhau. Chúng lao vào trận chiến, không chỉ bằng sức mạnh, mà bằng sự thật của chính những dòng ký ức đó, chuẩn bị tự hóa giải truyền thuyết chính mình.

Giữa lúc trận chiến chạm đỉnh điểm, khi các lớp thực tại bắt đầu nứt vỡ, đứa trẻ mang mã Nỏ Thần trong vòng tay Lạc bỗng nhiên vươn tay, chạm vào “Bia Thần Phả” cổ xưa, một khối năng lượng thuần khiết được mã hóa sâu dưới Điện Ngữ Pháp Sáng Thế.

Cánh cổng số lập lòe mở ra, ánh sáng chói lòa hơn cả ngàn mặt trời ảo, chiếu rọi khắp không gian. Một giọng nói rất xưa, rất xa, vang lên không phải bằng âm thanh, mà bằng một luồng tần số cảm xúc hòa quyện từ tiếng Trống Đồng, tiếng sáo khèn, tiếng ru của người mẹ, xuyên thẳng vào tâm trí Lạc:

“Ta là Truyền Nhân Đầu Tiên. Ngươi đã đủ đau để chọn lại cách kể?”

Cổng sáng lên, một luồng xung chấn năng lượng thuần khiết quét qua mọi thứ. Truyền Thuyết Việt bị xóa sổ... rồi tái hiện... ở một dạng mới. Không còn thần hóa mù quáng. Không còn phản bội vì tình. Không còn nạn nhân không có tiếng nói. Tất cả được tái lập, không phải theo cách của VoidNet hay Long Tộc, mà theo một bản chất nguyên thủy hơn, chân thật hơn, một lịch sử được kể lại bởi chính tâm hồn của nó.

Lạc chắp tay, đôi mắt cô sáng rực như những vì sao mới sinh, ánh sáng phản chiếu từ cánh cổng thần thoại. Giọng cô, giờ đây vang vọng khắp mọi chiều không gian, vừa là mệnh lệnh vừa là lời thề của kẻ kiến tạo:

Kể lại cho đúng. Nhưng đừng lặp. Truyện cổ... là dao hai lưỡi. Đã đến lúc... chúng ta dùng nó để chém ngược!

Một tiếng nổ dữ dội xé toạc Trụ Thần Tâm Pháp. VoidNet sụp đổ, từng dòng code của Vua Thần Thư 2.0 tan biến vào hư vô, không để lại dấu vết. Giao Long Định Vận gầm lên một tiếng cuối cùng, tiếng gầm của một thực thể bị phá vỡ cân bằng, rồi biến mất vào không gian ảo ảnh, không để lại dấu vết.

Lạc mất tích. Không ai thấy cô đi đâu, chỉ còn lại dấu vết của năng lượng Nỏ Thần và một luồng ánh sáng mờ nhạt từ nơi cô biến mất. Đứa trẻ, giờ đây không còn tiếng khóc, lơ lửng giữa Trụ Thần Tâm Pháp vừa được tái sinh, trở thành trụ thần mới, một điểm neo cho một lịch sử chưa được viết, nhưng không có lời dẫn. Không ai biết... truyền thuyết sẽ được kể theo cách nào nữa, liệu lịch sử có thực sự được viết lại, hay đó chỉ là một vòng lặp mới, chưa thể định đoạt?

Nhưng...

Tại Vùng Biên Lề Thần Thoại, một bóng người đội mũ trùm, đứng giữa hư không, nơi những dòng dữ liệu sơ khai đang cuộn xoáy. Hắn khẽ nói, giọng hắn như tiếng rì rầm của một hệ điều hành đang được tái khởi động, lạnh lẽo và đầy uy lực: “Lịch sử đã reset. Giờ... đến phiên tao viết hồi thứ hai.