⚔️ CHƯƠNG VII: TRẬN ĐỒ GIAO LONG – PHÁ THẦN THƯ QUANG HỌC

🕓 08:47:52 – KHU CẤM QUANG – TRUNG TÂM ÁNH SÁNG BẢN SẮC / QUẬN LINH VĂN / TP.HÀ NỘI NGƯỢC

Thời gian vẫn trôi ngược trong Thành phố Ngược, nơi những tòa nhà chọc trời cũ kỹ mọc ngược từ nền trời xám xịt. Mỗi giây trôi qua, con người trên phố lại trẻ hóa thêm một chút, những nếp nhăn biến mất, mái tóc bạc dần đen lại, tạo nên một cảnh tượng ma mị và bất an. Lạc, ôm chặt đứa trẻ mang mã Nỏ Thần, lao xuyên qua những con đường bê tông nứt nẻ, nơi từng bảng quảng cáo hologram chói mắt vẫn miệt mài kể những câu chuyện cổ tích bị bóp méo, ca ngợi Trọng Thủy như một anh hùng, và nguyền rủa Mỵ Châu là kẻ bán nước. Cô cảm nhận từng dòng dữ liệu sai lệch này như những nhát dao đâm vào tâm trí, nhưng đôi mắt cô vẫn sắc lạnh, không hề chao đảo.

Trong vùng lõi của "Thành phố Ngược", nơi ánh sáng trở nên đặc quánh, tọa lạc một di tích được mã hóa bằng laser thời gian: Tàng Thư Quang Học. Những tia laser màu ngọc bích từ các tháp quang học khổng lồ đan xen, tạo thành một lồng giam ánh sáng, bảo vệ một kho báu và một mối đe dọa. Nơi đây cất giữ những phép cổ đại bằng ảnh ký, và Vua Thần Thư là thủ vệ – một biểu tượng sống của thuật trấn yểm bằng dữ liệu ánh sáng. Hắn không có cơ thể vật chất, chỉ là một mô hình ánh sáng sống, một khối năng lượng tinh khiết chứa đựng toàn bộ trí nhớ của vương triều Hùng cổ, được VoidNet sao lưu và biến thành vũ khí tâm linh, dùng để kiểm soát và thao túng dân trí.

Lạc vừa bước chân vào Khu Cấm Quang, không gian xung quanh cô lập tức biến đổi. Tường bê tông xoay tròn, tan chảy thành những luồng ánh sáng, rồi tái hiện lại thành những bức tường ảo ảnh. Mặt đất biến thành một bảng mạch 3D khổng lồ, từng bước chân cô chạm xuống đều phát sáng, tạo thành những văn tự Hán Nôm cổ xưa chạy mã hóa ngược, cuộn xoáy dưới chân. Một tiếng trống vang lên, không phải tiếng trống máy móc, mà là một âm thanh analog trầm hùng, rền vang khắp không gian. Mọi thứ ảo hóa thành cổ kính, nhưng lại mang một sự méo mó khó tả. Trên không, một con giao long hologram khổng lồ xuất hiện, ánh sáng phát ra từ cơ thể nó chiếu rọi khắp nơi, bay lượn giữa không gian thực ảo đan xen, phóng ra những luồng ánh sáng phá thần trí, như muốn xé tan ý thức của Lạc.

Vua Thần Thư không hiện hình trực diện. Hắn là ánh sáng, là ký ức. Hắn sử dụng “Ánh Sáng Chuyển Nghĩa” – một thuật xuyên tâm trí bằng ký ức giả. Một luồng sáng lạnh buốt xuyên thẳng vào não Lạc. Trước mắt cô, một ký ức cũ hiện lên sống động đến ghê rợn: cảnh Trọng Thủy chết vì tình, nhưng khuôn mặt Lạc lại bị ghép vào bàn tay đẩy hắn xuống giếng. Cô thấy chính mình cười nham hiểm, nhìn Trọng Thủy từ bỏ mạng sống. Giọng Vua Thần Thư vang vọng trong tâm trí cô, không phải là lời nói, mà là dòng chảy của ý thức bị bóp méo: “Ngươi là thủ phạm của toàn bộ truyền thuyết. Ngươi là mã độc đầu tiên.”

Lạc gào lên, tiếng gào của cô xé toạc ảo ảnh. “Tao không phải bản sao! Tao là bản vá!

Cô bật mô-đun “Nguyệt Cốt Phá Ảnh”. Lớp da giáp bên ngoài của cô nứt tung, lộ ra bộ giáp ánh sáng tinh khiết bên trong, các mạch năng lượng tỏa sáng như tinh vân. Đôi mắt cô hóa bạc, đồng tử thu hẹp lại, và tim cô bỗng sáng bừng như một lò phản ứng hạt nhân. Bằng hai tay, cô tạo thành một phép “Hồi Ức Phá Thủ”, một động tác cắt xuyên không khí. Hai luồng ánh sáng cực mạnh phóng ra, không phải là năng lượng vật lý, mà là dòng code giải mã.

Đòn chém đầu tiên xé tan một bản ghi dối trá, làm nổ tung hình ảnh “Trọng Thủy hy sinh để ngăn chiến tranh” thành hàng triệu mảnh dữ liệu. Đòn thứ hai gỡ bỏ mã niêm phong truyện cổ tích, khiến hàng ngàn ký ức ẩn – những sự thật bị chôn vùi – bắt đầu phát sáng rực rỡ trong không gian, như hàng triệu vì sao bỗng nhiên xuất hiện trên bầu trời ảo ảnh.

Vua Thần Thư không nao núng. Hắn thi triển “Vạn Thư Hồi Chiếu” – một trận pháp ánh sáng khổng lồ. Hàng nghìn trang sách thần thoại từ Tàng Thư bay lơ lửng, mỗi trang hóa thành một vũ khí. Những mũi tên plasma sắc nhọn từ truyện “An Dương Vương” xé gió lao tới. Đầu giao long ánh sáng xoay tròn như một drone khổng lồ, tạo ra một lực hút trí tuệ, muốn kéo ý thức Lạc vào vòng xoáy hư vô. Những chiếc mặt nạ truyền thuyết Việt cổ từ “Truyện Trầu Cau,” “Sơn Tinh Thủy Tinh” trở thành những mask AI lập trình lại nhận thức, chực chờ chụp lấy cô, biến cô thành một con rối khác của VoidNet.

Lạc né tránh bằng thuật “Định Ảnh Biến Phách”. Cô chia làm ba bóng, ba phiên bản đồng thời tồn tại trong không gian méo mó. Bóng số 1 với giáp ánh sáng tấn công từ trên cao bằng song đao ánh sáng, những nhát chém xé tan dữ liệu ảo ảnh. Bóng số 2 không chiến đấu, mà hack trực tiếp vào server ánh sáng của Vua Thần Thư, tìm kiếm điểm yếu trong phòng thủ của hắn. Bóng số 3 ôm chặt đứa trẻ mang mã Nỏ Thần, kích hoạt "Khóa Máu" – một lớp bảo vệ gen thần thánh bằng ánh sáng xanh ngọc, đảm bảo dòng máu nguyên bản không bị nhiễm bẩn hay thao túng. Cả ba bóng hình di chuyển với tốc độ không tưởng, tạo thành một vũ điệu của ánh sáng và ký ức.

Nhưng Vua Thần Thư vẫn nắm giữ một lá bài. Hắn bất ngờ tung chiêu “Hồi Ngược Dòng Mạch Máu”. Một tia sáng đỏ chói lòa, mang theo năng lượng của hàng triệu ký ức bị bóp méo, đâm thẳng vào tim Lạc. Cô gục xuống, tiếng rên rỉ của giáp Phù Đổng vang lên. Hệ thống giáp lỗi, lớp bảo vệ gen sụp đổ, và ánh sáng từ lõi Thần Tâm trong cô mờ đi.

Chính lúc đó, khi mọi hy vọng dường như tắt lịm, đứa trẻ trong vòng tay bóng số 3 bật khóc. Tiếng khóc của nó không phải là tiếng trẻ thơ bình thường. Nó là một âm thanh cộng hưởng với âm tầng cổ đại, một làn sóng năng lượng nguyên thủy, vô hình lan tỏa khắp không gian. Tiếng khóc ấy, bằng một cách kỳ diệu, kích hoạt Dòng Máu Long Tổ – một đoạn dữ liệu cổ đại, chưa ai từng giải mã, ẩn sâu trong gen của đứa trẻ. Một ánh sáng xanh lục tinh khiết bùng lên từ đứa trẻ, lan tỏa khắp không gian, phá vỡ thuật ánh sáng của Vua Thần Thư. Những luồng sáng đỏ của hắn tan rã, bản thân hắn cũng phải lùi lại, rên rỉ như một phần mềm bị lỗi.

Lạc đứng dậy, đôi mắt cô đỏ như than hồng, mái tóc hóa thành những sợi dữ liệu cháy rực, nhưng tinh thần cô chưa bao giờ rõ ràng đến thế. Cô gọi tên: “Long Lệnh – Mã Hủy Lịch Sử Ảo!

Ánh sáng xanh lục từ đứa trẻ phản chiếu vào thân cô, kích hoạt Pháo Nỏ Gốc – không phải một cây nỏ vật lý, mà là một khẩu pháo năng lượng khổng lồ hiện lên từ lưng giáp. Nó bắn ra một dòng ký ức nguyên bản dạng plasma, mạnh đến mức xé toạc mọi thứ. Dòng ký ức đâm xuyên tầng ánh sáng của Vua Thần Thư, phá tan con giao long hologram thành hàng triệu mảnh dữ liệu, rồi nổ tung Trung tâm Quang Học thành một biển ánh sáng và những mảnh ký ức nguyên bản.

Trong đống tro tàn dữ liệu của Tàng Thư Quang Học, khi ánh sáng dần tắt, một hình bóng khổng lồ từ từ hiện lên. Đó là GIAO LONG ĐỊNH VẬN – một con thần thú thứ hai của Đại Lạc, không phải hologram, mà là một thực thể bán vật lý, với đôi mắt ánh lên trí tuệ cổ xưa. Nó không theo VoidNet. Nó cũng không theo Lạc.

Giọng nói của nó vang vọng, không phải âm thanh, mà là ý chí, làm rung chuyển cả không gian: “Chúng mày... đã phá vỡ cân bằng thần thoại... Lịch sử sẽ gào thét!