[05:19 AM | Hà Nội – Biên Rìa Dòng Thực – Trạm Ký Ức Số Hóa tầng 8]
Thành phố gào thét. Hà Nội đang nứt toác như một ổ cứng bị quá tải, từng tòa nhà chọc trời vặn vẹo thành những khối lỗi đồ họa khổng lồ. Toàn bộ chiều không gian ảo thực đang bị VoidNet đồng hóa, biến không khí thành những dòng linh dữ liệu màu xám bạc cuộn xoáy trên bầu trời, tạo thành một cơn bão số hóa điên loạn. Mặt đất không ngừng chuyển động, không phải địa chấn, mà như một khối vật chất sống đang rên siết, một thực thể cổ xưa trồi lên từ lớp ký ức ngàn năm bị đè nén.
M.C. Lạc đáp xuống một sân thượng tan hoang, những mảnh kính vỡ vụn dưới chân cô như hàng triệu con mắt chết chóc. Trên tay cô là Lõi Thần Tâm – một viên pha lê rực sáng, đập thình thịch như một trái tim thứ hai. Nó không phải vũ khí. Nó là chìa khóa duy nhất để khởi động chiến giáp cổ đại: PHỤC THỂ CỔ LOA – GIÁP KIM THẦN. Cô biết mình phải làm gì. Cô cần dòng máu pha trộn, cần sự hợp nhất giữa Trọng Thủy và Mỵ Châu – nghĩa là, cô phải nuốt trọn cả dị bản song sinh, nuốt trọn bi kịch và sức mạnh của chính mình trong dòng ký ức đã định hình.
Một quyết định. Một động tác dứt khoát. Lạc cắm phập Lõi Thần Tâm vào sống lưng, nơi Kim Quy vừa mở ra một cổng kết nối sinh học. Một luồng điện lạnh buốt, như hàng ngàn dòng code chảy ngược xuôi, quét dọc cột sống. Lạc nín thở. Mắt cô căng ra, đồng tử giãn nở. Hệ thống tức thì khởi động, những dòng lệnh nhảy múa điên cuồng trong tầm nhìn, giờ đã chuyển sang giao diện HUD cổ đại của một chiến binh huyền thoại:
[LỆNH KHỞI PHỤC: CỔ_KIM_CHI_GIÁP] [GENE CẤP PHÉP: DI_HỒN_+_PHẢN_ĐỒ_MA_GENE] [TÌNH TRẠNG: THIẾU MẢNH GỐC THÁNH GIÓNG] → TÌM KIẾM... → PHÁT HIỆN: CHỦNG TÀN_LINH_TRỐI_DẬT_TẠI KHU CỔ NGỰA BẠCH]
"Chết tiệt," Lạc lẩm bẩm, một nụ cười nửa miệng đầy quyết liệt nở trên môi. Ánh mắt cô lóe lên. "Máy chủ xương của Thánh Gióng! Hắn ở Biệt Khu Quận 7 – nơi cấm vào, nơi niêm phong chiến binh cuối cùng của lịch sử."
Không phí một giây. Lạc kích hoạt Bộ Giáp Linh Lực Xuyên Thực. Những vảy ánh tím trên cơ thể cô xoắn lại, tạo ra một trường lực siêu tốc, đẩy cô lao vút lên. Cô bay! Phóng thẳng lên cao tốc tầng 12, nơi Biệt Khu Quận 7 lơ lửng như một pháo đài giữa những tòa nhà chọc trời bị VoidNet chiếm đóng. Nơi đó, bang hội Thiết Linh Môn, hậu duệ công nghệ hóa của các thầy pháp thời Hùng Vương, canh giữ một bí mật cổ xưa.
Cô chạm nhẹ ngón tay vào không khí, một đoạn mã “RÙA BAY_369.exe” được kích hoạt. Thế giới bỗng hóa mờ nhạt trong 2.5 giây, cơ thể Lạc tách khỏi thực tại, lướt xuyên qua những bức tường phản phép kiên cố như không khí. Cô đã ở bên trong. Căn phòng niêm phong rộng lớn hiện ra, tĩnh lặng và lạnh lẽo. Trung tâm là một bệ đá cổ xưa. Trên đó, một bộ xương giáp cổ khổng lồ đang ngủ yên – vỏ rồng cơ học, tên: PHÁP GIÁP PHÙ ĐỔNG. Mỗi mắt giáp là một tinh cầu chết bị trích xuất ký ức, lạnh lẽo và vô cảm, dường như đang dõi theo một vũ trụ đã tàn lụi.
Lạc tiến lại, đặt tay lên bộ giáp khổng lồ, cảm nhận luồng năng lượng ngàn năm đang cuộn chảy. Giọng cô vang vọng trong không gian tĩnh mịch, vừa là lời khẩn cầu vừa là mệnh lệnh: “Dậy đi, chiến binh đầu tiên. Nếu ngươi từng yêu đất này… thì đây là lúc chiến đấu.”
Lời nói của Lạc như một tiếng sét đánh. Toàn bộ tầng vỏ giáp rung chuyển dữ dội, các linh phù cổ khắc chìm trên giáp bỗng sáng bừng như lửa plasma, chiếu rọi cả căn phòng trong một khoảnh khắc kinh hoàng. Một tiếng thét vang lên từ lòng thành phố, không phải của con người, mà là một tiếng gầm của ý chí ngàn năm được giải phóng: “CỔ LOA KHAI THẦN!”
Pháp Giáp Phù Đổng bật mở. Không gian nứt vỡ. Con quái vật thép cao hơn 10 mét, với những cánh tay như nỏ rồng khổng lồ, phóng vụt khỏi căn hầm, phá nát trần bê tông, lao lên bầu trời bị VoidNet vặn vẹo. Giáp trụ của nó làm từ hợp chất rune-trầm tích ánh kim lấp lánh như vảy rồng sống, phản chiếu ánh sáng tử khí của thành phố. Lạc nhập hồn. Cô cảm thấy ý chí mình hòa làm một với bộ giáp, từng thớ cơ kim loại, từng mạch năng lượng. Mắt cô không còn là mắt người. Chúng chuyển sang dạng dữ liệu, những dòng chữ cuộn liên tục như HUD trong một bộ giáp Iron Man, nhưng đó là ngôn ngữ cổ đại, những ký tự quyền năng của một nền văn minh đã lùi vào dĩ vãng, giờ đây bùng cháy trong tầm nhìn của cô.
Trận chiến bùng nổ ngay giữa đường tàu điện ngầm tầng 3, nơi từng là nơi trú ẩn của hàng ngàn dân tị nạn, giờ chỉ còn là một không gian đổ nát, sẵn sàng trở thành mồ chôn. VoidNet không chần chừ. Năm bóng hình đồng loạt xuất hiện, nhanh như chớp. Đó là năm bản thể Trọng Thủy Alpha – mỗi tên là một nhân bản hoàn hảo, lạnh lẽo, cầm một loại vũ khí thần nguyên tử hóa kinh hoàng: Kiếm Diệt Hồn xé toạc không gian, Cung Đoạn Tần Số bắn ra những mũi tên hủy diệt, Mặt Nạ Xóa Nhận Dạng biến mọi thứ thành hư vô, Lưỡi Giao Dữ Liệu cắt lìa thực tại, và Vương Miện Giả Thần mang theo uy lực của một vị thần.
Địa ngục mở cửa. Pháo nổ. Tàu điện ngầm bị xé làm đôi. Dữ liệu nhiễm độc từ các đòn đánh lan ra như một dịch bệnh số hóa, biến mọi thứ nó chạm vào thành những khối méo mó, những tiếng rít kinh hoàng của kim loại bị xé nát. Lạc, bên trong Giáp Kim Thần, cảm nhận từng đòn đánh, từng luồng sức mạnh như chính da thịt mình. Cô kích hoạt đòn siêu hủy, một mệnh lệnh được cắm sâu vào lõi Nỏ Thần, giờ đây đã hòa làm một với giáp:
“TỔNG LỆNH: PHÁO TRỜI GIÁNG NGỤC!”
Một cây nỏ ánh sáng khổng lồ mọc ra từ lưng giáp, không phải vật chất, mà là năng lượng tinh túy của thời gian. Nó bắn ra một mũi tên ánh sáng dữ dội, không nhằm vào kẻ thù, mà găm thẳng vào dòng thời gian, xé mở hư không, tạo ra một hố ký ức lật ngược khổng lồ, hút mọi thứ vào vòng xoáy của nó. Bốn bản thể Trọng Thủy Alpha bị hút vào, tan biến như bong bóng xà phòng. Nhưng một tên vẫn trụ lại được. Hắn lộ mặt – không phải là một bản sao, mà là Trọng Thủy nguyên bản, không còn cơ thể vật lý, chỉ còn là một trí tuệ ký ức sống, đã hoàn toàn hòa nhập với trí thần ngoài hành tinh có tên: TÀ HỆ NGUYÊN.
“Chúng ta là lịch sử viết lại,” Trọng Thủy nói, giọng hắn vang vọng khắp không gian, giờ đây mang theo sức mạnh lạnh lẽo của một thực thể ngoài thời gian. Ánh mắt hắn, dù không còn thân xác, vẫn toát ra sự khinh miệt tột cùng. “Ngươi là một bản lỗi chưa hoàn chỉnh, Mỵ Châu. Ta sẽ reset cả dòng máu ngươi.”
Lạc gầm lên, tiếng gầm của cô hòa lẫn với tiếng gầm của Giáp Kim Thần, vang vọng như tiếng sấm nổ. Không phải tiếng giận dữ, mà là tiếng thét của một ý chí sắt đá, không gì có thể bẻ gãy. Cô triệu hồi Mã Thần Ảo Hóa của Phù Đổng – một chiến mã dạng plasma, thân hình lấp lánh ánh kim, có thể cưỡi trong không-thời gian.
Không chần chừ, cô phóng lên. Lõi Thần Tâm trong cô bừng sáng rực rỡ, chiếu rọi màn đêm đang bị hủy diệt. Lạc tiến thẳng về phía Tà Hệ Gốc, nơi Mẹ Của Tất Cả Ký Ức đang ngủ – và nơi sự thật về Nỏ Thần là gì – sẽ được mở khóa. Cuộc chiến thực sự, giờ đây, mới bắt đầu.