🔥 CHƯƠNG I: LONG BIÊN MỞ MÀN HUYẾT SĂN

[03:03:41 AM | Cầu Long Biên – Khu Cấm Nối Cổ Loa | Code Lockdown: X-3-VẪN-TINH]

Không khí đột ngột đặc quánh, nặng trĩu. Toàn bộ khu vực cầu Long Biên bị cắt sóng hoàn toàn, chìm vào một khoảng lặng chết chóc trước cơn bão. Từ vệ tinh quỹ đạo, nơi Cổ Loa vừa gầm thét, Cầu Long Biên giờ đây không chỉ là một cây cầu thép già nua. Nó biến thành một vết nứt năng lượng rực lửa, tựa như xương sống của một con rồng khổng lồ đang co giật dữ dội trong trường thông lượng từ bị bóp méo. Từng thanh dầm sắt uốn vặn, từng nhịp cầu rung lên bần bật, ngân lên âm thanh chói tai như tiếng đàn ghita bị xé nát. Phía trên, bầu trời đêm bị xé rách bởi một đoàn Drone Cơ-Linh của VoidClade. Chúng lao xuống như những vệt sao đen mang theo tử khí, âm thanh vo ve ghê rợn của cánh quạt hỗn hợp sinh học-kim loại cắt qua không khí, tạo ra những luồng khí lạnh buốt. Mắt quét laser của chúng sáng rực như hàng trăm con mắt quỷ, rà soát từng mét vuông của cây cầu đang hấp hối.

Phía dưới, giữa lòng cầu nứt nẻ, M.C. Lạc quỳ một gối, không phải vì kiệt sức, mà vì một sự giao tiếp cưỡng bức đang diễn ra. Đôi mắt cô mở trừng, ánh lên thứ ánh sáng xanh huyền ảo, không còn là đôi mắt của một nhà khoa học. Hai tay cô đặt lên lõi ma thuật thần kinh đang nằm giữa ngực – một tàn tích của Cổ Nỏ, giờ đây bỗng bừng tỉnh, tỏa ra hơi nóng rát. Nó đang truyền dữ liệu ở tốc độ 3.2 triệu bit/s, trực tiếp vào não cô qua những mao mạch sinh học căng phồng, như thể ý thức của cả một nền văn minh cổ đại đang được tải xuống. Cô không còn là người thường nữa. Cô đang được giao tiếp trực tiếp với Kim Quy, không qua lời nói, không qua hình ảnh, mà qua một hệ điều hành sinh học cổ đại dạng Thần Giao Tâm Trí Vô Tuyến – một công nghệ đã tuyệt chủng từ thời văn minh Lạc Long Viễn Chu, giờ đây thức tỉnh trong chính huyết quản cô. Mỗi bit dữ liệu là một ký ức, một mệnh lệnh, một luồng sức mạnh tuôn chảy, nhấn chìm ý thức hiện tại của cô.

[03:04:00 | BÊN TRÊN MÂY – ĐƠN VỊ TỰ SÁT VOIDCLAW]

Trong lòng Void HQ, lệnh được xác nhận. Trên màn hình tổng, một đơn vị Sát Giáp với tên mã Lữ Đoàn Săn Cổ nhận lệnh, rồi như những bóng ma thép, chúng được phóng thẳng xuống Long Biên. Đây không phải những kẻ phàm trần. Cấu trúc hình thể của họ không phải người – mà là sự pha trộn kinh hoàng của mô tổng hợp nhân tạo, xương kim loại sống, võ giáp tích hợp ảo ảnh, và những vũ khí quỷ dị dạng Phù Cơ Tử Linh. Chúng là những thực thể săn đuổi được thiết kế để không cảm xúc, không hối hận. Từ trung tâm chỉ huy nổi trên mây, giọng nói méo mó của Chỉ huy trưởng VoidCLAW vang vọng qua kênh tần số bị mã hóa, lạnh lẽo như băng giá: “Kích hoạt giao thức ‘Trảm Di Hồn’. Mục tiêu: Lạc. Cổ Nỏ phải bị reset về trạng thái dữ liệu chết.” Một mệnh lệnh ngắn gọn, tàn nhẫn, mang theo số phận của một nền văn minh.

Tiếng rít xé gió chói tai. Một sát giáp lao tới, nhanh đến mức tạo ra một luồng chân không phía sau. Cánh tay nó gắn một lưỡi Trảm Câu – dao lưỡi cong phủ rune cổ, lấp lánh dưới ánh sáng hỗn loạn – tốc độ đạt tới 172 km/h, nhắm thẳng vào đầu Lạc. M.C. Lạc vẫn quỳ gối, dường như hoàn toàn chìm đắm trong luồng dữ liệu Kim Quy. Nhưng khi lưỡi dao chỉ còn cách vài phân, cô bỗng nhiên đưa bàn tay trái ra. Không phải để đỡ, mà như một động tác vô thức, cô đẩy vạch năng lượng trên lõi Cổ Nỏ sang phải. Ngay tức khắc, một hologram bán thực của Kim Quy khổng lồ và trong suốt hiện lên giữa không trung, vẽ một vòng đồ thị chặn đòn dưới dạng ánh sáng trắng tinh khiết. Ánh sáng đó không chói mắt, nhưng mang theo một sức mạnh cổ xưa đến choáng ngợp. Khi lưỡi Trảm Câu của sát giáp chạm tới vòng đồ thị, điều không tưởng xảy ra. Nó không cắt, không phá, mà đột ngột “rã thành dòng code” chỉ trong 0.003 giây, từng hạt vật chất tan biến vào không khí như những con số binary chớp tắt. Cả chiến giáp, vốn được tạo ra từ mô tổng hợp kiên cố, cũng bắt đầu tan rã như băng gặp lửa, hóa thành những luồng dữ liệu vô định và biến mất hoàn toàn, chỉ để lại một vệt sáng mờ ảo giữa không trung.

Từ tầng cầu phía dưới, một vật thể khổng lồ rít lên, âm thanh của nó làm rung chuyển cả kết cấu thép của Long Biên. Là một Chiến Thú Dạng Cơ – con Cốt Long Sấm huyền thoại, cao gần 5m, với từng đốt xương kim loại rắn chắc được gắn lõi nổ phù chú. Phần đầu nó mang mô hình đầu trâu khổng lồ, đôi mắt trống rỗng của nó không phải là mắt thường, mà là hai cỗ máy chiếu ra ảnh ảo quét nhiệt và tâm linh cùng lúc, rà soát mọi dạng sống ẩn nấp. Nó gầm lên một tiếng vang động cả không gian, rồi bắn ra một lưới ánh sáng hút hồn màu xanh lục, quét rộng khắp mặt cầu. Ánh sáng đó không gây sát thương vật lý, nhưng nó tìm kiếm và hút cạn mọi dạng sống sinh học, khiến không khí trở nên lạnh lẽo và tĩnh mịch một cách đáng sợ.

M.C. Lạc bật đứng phắt dậy. Khoảnh khắc dữ liệu Kim Quy được giải mã hoàn tất. Cơ thể cô bỗng nổ tung sức mạnh. Khí Mạch Linh Thể được kích hoạt. Dòng máu Điểu Tộc cổ xưa trong cô sôi lên cuộn trào, và từ lưng cô, hai cánh ánh sáng khổng lồ bỗng bùng nổ như một ảnh động 4D sống động, rực rỡ và lộng lẫy đến khó tin, làm tan chảy bóng tối xung quanh. Cô bật vọt lên không trung, linh hoạt như một linh điểu, xoay một vòng 360 độ hoàn hảo. Cô tung ra một đòn chưởng, nhưng không phải năng lượng thuần túy. Đó là một chuỗi ký tự rune cổ màu vàng kim, mỗi ký tự là một mệnh lệnh, bay xoắn vào nhau tạo thành một mũi tên ánh sáng khổng lồ – TÊN TRÍ LINH. Mũi tên xé gió, ghim thẳng vào giữa đầu trâu của Cốt Long Sấm. Nó không nổ, không cháy. Thay vào đó, nó đâm xuyên qua lớp vỏ kim loại, chạm tới lõi trung tâm – nơi nguồn năng lượng phù chú vận hành giáp cơ. Ngay lập tức, một luồng ánh sáng chói lòa bùng lên từ bên trong Cốt Long Sấm, và toàn bộ giáp cơ khổng lồ đó bắt đầu giải thể, tan chảy thành những dòng dữ liệu phân mảnh, rồi biến mất như chưa từng tồn tại, để lại một khoảng trống kinh hoàng trên mặt cầu.

Một tiếng gầm gừ cổ xưa vang vọng từ lòng đất. Giữa cầu Long Biên, nơi bê tông vừa bị phá hủy bởi cuộc giao tranh, nền đất đột ngột vỡ toạc như một vết thương hở. Không phải một cỗ máy đơn thuần, mà là một khẩu Nỏ Cổ Sống, dài đến 14m, mọc lên từ tầng hạ tầng thứ 5 của cây cầu. Nó không có người điều khiển. Chính nó kích hoạt theo nhịp tim của M.C. Lạc. Mỗi nhịp đập của trái tim cô là một mũi tên dữ liệu được nạp vào Nỏ. Mỗi hơi thở của cô là một lệnh xóa hiện thực được nung nấu trong lõi nỏ. Khẩu Nỏ mở rộng cánh tay, không phải bằng sức mạnh cơ học, mà bằng một trường năng lượng tâm linh, đồng thời rút dữ liệu từ trí tuệ vũ trụ Kim Quy. Nó bắt đầu “định vị lịch sử”, không phải để bắn vào quá khứ, mà để nhắm thẳng về tương lai sẽ xảy ra – rồi bắn, để phá hủy, để thay đổi nó.

Cách Long Biên 3km, trong một phòng chỉ huy treo lơ lửng giữa tầng khí quyển, nơi màn hình hiển thị từng dòng sự kiện đang diễn ra trên mặt đất, Trọng Thủy – hiện thân của Lãnh đạo dữ liệu VOID – đang quan sát. Hắn khoác một bộ vest trắng tinh, mái tóc bạch kim rẽ ngôi gọn gàng, nhưng đôi mắt hắn sắc lạnh và chứa đựng một bí mật cổ xưa. Hắn khẽ thì thầm, giọng nói của hắn như tiếng gió thổi qua dữ liệu, lạnh lẽo và vang vọng:

“Cô đã kích hoạt chính mình rồi sao… Mỵ Châu. Tốt. Vậy tôi cũng không cần phải giả vờ nữa.”

Trên tay hắn là một viên lõi máu màu đỏ sẫm, hình dáng như một trái tim máy đang đập thoi thóp. Hắn ném nó vào trạm điều khiển trung tâm, nơi hàng nghìn sợi quang học xoắn lại như một mạng lưới thần kinh. Lập tức, trên 47 server phụ đặt rải rác khắp quỹ đạo, các bản sao Trọng Thủy – những thực thể ánh sáng và dữ liệu – bắt đầu khởi động, hàng loạt với cùng một khuôn mặt, cùng một ánh mắt kiêu ngạo.

Lệnh phát động vang vọng, xé toạc không gian ảo: “TOÀN DIỆN HÓA TRÍ THẦN – Săn lùng người mang gene Điểu.”